webnovel

Volume 1 Chap 3:Bóng đen

Phố G nơi mà các triệu phú thường lui tới,nơi đây chính là mặt sáng của xã hội nơi mà chúng ta chỉ thấy cái đẹp chứ không thể thấy cái xấu.

Nhưng ở Phố B,nơi mà mặt tối của xã hội hiện hữu ở đó,trộm cướp khắp nơi,tội phạm,vô gia cư nơi những thành phần ở đáy xã hội ở,tệ nạn khắp nơi,bạn có thể thấy không khí ô nhiễm ở nơi này.

Trên đường Helmet là con đường sáng nhất của xã hội có một chiếc xe hàng hiệu đang lướt đi,những cô gái trên đường cũng ngó nhìn theo,một chiếc xe màu đen trông rất sang trọng.

"Chúng ta sắp tới nơi rồi"

"Được,đã chuẩn bị xong chưa?"

"Đã xong"

Chiếc xe đấy dừng trước một tòa nhà,đấy là nơi cao nhất ở phố G,chỉ những giới siêu giàu mới hay ở đây,từ trong chiếc xe đấy mở ra,1 người đàn ông với bộ vest thời thượng bước ra nó không qua phô trương nhưng rất đẹp và lịch sự toát ra vẻ quý ông.

"Tôi đi đây,nhớ làm theo kế hoạch"

"Được"

Ông ấy bước vào tòa nhà,khi đi qua cánh cửa.

"Xin mời xác thực danh tính"

"Không cần,đấy là khách của ta"

Đấy là ông Phil,người đã tổ chức bữa tiệc.

"Ông theo tôi"

sau đấy chúng tôi đi lên tầng 25,cả 2 đều im lặng,chúng tôi đã tới nơi mà bữa tiệc diễn ra.

"Lâu rồi không gặp,ông Tom"

"Lâu ngày không gặp" tôi nói với thái độ lạnh nhạt

"Này ông Tom đừng lạnh nhạt thế chứ,chúng ta còn phải hợp tác với nhau đấy"

Tôi im lặng,đã đến nơi bữa tiệc,khi tôi mở cửa ra tôi lặng lẽ tiến đến 1 chỗ ngồi ở góc phòng,mọi người không ai để ý tới tôi,có lẽ họ đang nói chuyện với nhau.

"Tốt cho kế hoạch"

Mọi thứ trông căn phòng bữa tiệc đều rất đắt đỏ,từ thứ nhỏ nhất là khăn giấy cũng rất đắt.

"Chào các vị đã đến bữa tiệc ngày hôm nay,tôi là Phil người đã tổ chức bữa tiệc,tôi mời các vị đến đây để có thể bàn luận về một số vấn đề"

"Dối trá,hắn chỉ lấy cớ để tổ chức 1 bữa tiệc đắt đỏ"

tôi nghĩ thầm

"Chúng ta hãy cùng nhau thảo luận với nhau về vấn đề các vị quan tâm đó là tương lai của toàm bộchúng ta,doanh thu của toàn bộ công ty của quý vị ở đây bị sụt giảm vì 1 tổ chức,tổ chức đấy sẽ thủ tiêu mọi thứ mà làm ảnh hưởng xấu tới xã hội nhiều hơn phần lợi mà họ góp được cho xã hội,tổ chức đấy chỉ nhắm đến những người giàu có"

"Đừng lo chúng ta không làm gì ác để chúng nhắm đến chúng ta"

"Nhưng trước hết chúng ta hãy dùng bữa"

Tôi bước đi xung quanh để xem là có những người nào đang ở đây.

"Này ông Tom hãy lại đây nào"

Đó là ông George,ông ta là một người tốt,nhưng chỉ trong con mắt của xã hội,sau đấy tôi bước lại chỗ ông ấy.

"Chào ông"

"Chào Tom,lâu không gặp!"

"Lâu không gặp ông"

"Cậu hãy lại đây dùng bữa với chúng tôi"

"Xin lỗi nhưng tôi có việc bận rồi thưa ông"

"Tiếc vậy tôi có khá nhiều chuyện để nói với cậu đấy"

Tôi chỉ im lặng

thật may mắn là ông ấy không lôi kéo tôi,nhưng điều tôi sợ nhất đã xảy ra,ông Phil tới chỗ của tôi và bắt chuyện với tôi.

"Chào ông Tom,tôi muốn nói chuyện với ngài"

"Chào ngài"

Sau đấy ông ấy dắt tôi ra khỏi căn phòng

diễn ra bữa tiệc và dừng lại trước một căn phòng khác ở cùng tầng và có một khoảng cách xa nhất định với phòng diễn ra bữa tiệc.

"Hãy nhìn thứ này" ông Phil nói.

Đó là một tờ giấy với những chữ mà tôi cũng không muốn đọc.

"Tom,mày đã tiêu xài hết 7 triệu đô chỉ trong 1 tháng,xem mày đã làm những gì,những bữa tiệc xa hoa nhưng trụy lạc những sân vận động lớn để có thể tổ chức cho một thần tượng khốn khiếp nào đó của cậu có thể biểu diễn ở đó à Tom!"

"Sao ông có thể hiểu được"

"Hơ"

Sao đấy ông ta cười lớn.

"Nếu đấy là tiền của mày thì tao không quan tâm,nhưng mà khi 7 triệu đô bị mất vậy thì ai sẽ lấy nó?một lao công? hay tao lấy? hay là một thằng ất ơ nào đấy từ trên trời rơi xuống và lấy hết 7 triệu đô? quào thật là một câu chuyện tuyệt vời Tom"

"Đúng vậy!!"

"Ha ha haa ha ha haaa,Mày mày"

Ông ta vừa nói vừa chỉ tay vào ngực tôi.

"Mày phải kiếm lại toàn bộ số tiền đó cho tao trong một tuần,tao cảnh cáo mày nếu mày không kiếm được hay lại ăn cắp số tiền đấy"

Ông ta đập tay mạnh vào cửa.

"Tao sẽ không giết mày,tao sẽ không động đến gia đình mày,ha ha,tao sẽ cho mày sống không bằng chết,đưa cả tài sản của mày và cái gia đình của mày vào túi tiền của công ty!!!"

"Tao biết mày rất giàu Tom à,cẩn thận với một cây súng trong áo tao"

Nói xong ông ấy buông tôi ra và đi lại phía căn phòng diễn ra cái bữa tiệc chết tiệt đấy.

"Khốn khiếp"

Tôi nói sau khi ông ấy đã đi,tôi quay lại căn phòng tiệc ấy.

Mở cửa ra tôi thấy ông ấy đang phát biểu với những giới nhà giàu ở đất nước này.

"Chào lần 2 với các vị đã đến với các bạn đã đến đây ngày hôm nay,có vẻ như các vị đã biết rằng là công ty của tôi muốn hợp tác với tất cả các vị trong đây"

"Hợp tác với tất cả ư!?"

Đám đông xôn xao.

"Đó là một trong những dự định của chúng tôi,công ty Gold của chúng tôi là một công ty lớn và chúng tôi muốn hợp tác với các vị"

"Để có thể góp cho xã hội hay cho tương lai của thế giới này chúng tôi đã dùng những thứ chúng tôi có và trao đổi với lương thực và một số món đồ cần thiết và bán cho những người nghèo trên khắp thế giới"

"Thật là một người vĩ đại"

Đám đông đang hoan hô Phil,bữa tiệc chỉ là cái cớ để diễn ra việc này,toàn bộ họ đã bị thao túng cả rồi.

"Thật tệ làm sao ông Phil"

"Chỉ với những suy nghĩ ngu ngốc đấy thì ông có thể thao túng cả nước mỹ sao,nực cười"

"Tom,mày làm gì ở đây cút về chỗ của mày cho tao"

"Tại sao chứ ông Phil,tôi không phải là Tom"

Sau đấy tôi rút súng ra và chỉa thẳng vào mặt Phil.

"Mày bị ngu à Tom?"

Ông ấy cũng rút súng ra nhưng mà khi tìm trong áo thì lại không thấy.

"Tôi chưa từng thấy người nào mà bất cẩn như thế đấy ông Phil à!!tôi đã lấy của ông từ lúc nào không hay rồi?"

"Chết tiệt mày Tom!"

"Tôi nói rồi tôi không phải là Tom!"

Tôi rút súng của hắn ra và thả xuống đất,tôi từ từ bước lên bục,Phil cũng giơ tay lên và bước chậm rãi đi xuống,tôi tiến lại phía micro.

"Chào những đứa ngu ngốc đã bị thao túng tới đây ngày hôm nay,các người đã đến đây vì cái gì? vì lợi ích của thế giới? hay vì sự ngu ngốc của các người? Hahaha các người làm ta nực cười"

"Các ngươi luôn tự hào các ngươi là mặt tốt của xã hội,nhưng các ngươi mới là mặt tối của xã hội!"

"Haha nó nói chúng ta là mặt tối xã hội kìa" một người hét lớn.

"Hơ,các ngươi vơ vét đến sạch túi tiền người khác,khiến cho người khác khốn khổ,phạm những tội danh nặng,tất nhiên nhưng chúng đã chìm sâu vào bóng tối rồi,nhưng ta đã moi chúng lên,vào ngay thời điểm này"

"Ta đã công bố chúng cho toàn thế giới"

"Đâu cho tao xem đi"

Một người từ đám người giàu đó nói,sau đấy màn hình to trên tường ở phía sau bục bật lên,một bảng tin đang phát trực tiếp có vẻ đang công bố gì đấy và đó là tất cả bằng chứng và tài liệu của tất cả đám người liên quan.

"Cái gì!"

"Ta đã công bố trên toàn nước Mỹ sẽ không lâu nữa nó sẽ lan rộng ra toàn thế giới!"

"Các người không ngu ngốc!vì các người ác thực sự"

Sau khi nói tôi chỉa súng vào ông Phil.

"Ta sẽ không giết hết đâu!ta chỉ sẽ giết mỗi kẻ cầm đầu thôi"

"Chào ông,ông Phil!"

"Chào!!"

"Đám vệ sĩ và bảo vệ ta đã đánh gục hết rồi,đừng mong chờ chúng tới"

"Ông chuẩn bị chết chưa?ông phil"

"Không không ta không phải chủ mưu!!!"

"Cái gì"

"Một tổ chức đã đứng sau tất cả chuyện này!!!"

"Vậy ngươi không phải kẻ cầm đầu?"

"Đúng tổ chức mới là chủ mưu!!!"

"Ngươi nghĩ là ngươi sẽ thoát chết sau?làm gì có chuyện dễ ăn thế nhỉ"

"Cái g- !!"

Chưa nói dứt câu tôi đã nổ ba phát súng vào người Phil.

"A...a.aaaaaaa"

Ông ấy gào thét,cùng lúc phát súng nổ cả tòa nhà nổ tung.

"Có vẻ như đám nhà giàu đã chạy trốn hết rồi"

"Ngươi...ngươi!!!!"

Sau đấy ông ấy chết,tòa nhà như một biển lửa ở một thành phố xa hoa,lộng lẫy,một chiếc trực thăng đang bay lại tầng 25.

"Chào nhé,có vẻ mọi chuyện đã diễn ra suôn sẻ"

"Kế hoạch này là một kế hoạch đơn giản mà lại như thế này"

Sau đấy tôi nhảy lên trực thăng thật cẩn thận và sau khi đã ổn định chỗ ngồi,chúng tôi bay ra khỏi thành phố,cảnh sát ở khắp nơi dưới mặt đất,có cả trực thăng cảnh sát.

"Đúng theo dự tính"

"Là chúng"

Một cảnh sát chỉ tay vào chúng tôi.

"Chạy thôi nào"

Sau đấy trực thăng của chúng tôi như đang đua với xe và các trực thăng của cảnh sát khác,chúng tôi lượn lách qua các tòa cao ốc cao với độ khó khủng khiếp,sau đấy bằng một cách thần kỳ tới bất ngờ chúng tôi đã lấy được xe mà chúng tôi đã chuẩn bị,mọi chuyện có vẻ không suôn sẻ như chúng tôi nghĩ khi mà chúng tôi phải nhảy ra từ trực thăng ở khoảng cách cực cao chúng tôi bung dù và đáp thành công ở chiếc xe ấy,lúc đấy cảnh sát vẫn chưa biết là xe của chúng tôi hay vẫn chưa biết là chúng tôi có một chiếc xe,nhưng có lẽ là cảnh sát cũng dự tính được chuyện này nên đã đưa cảnh sát ở khắp thành phố từ khi cả tòa nhà ấy nổ tung,thật kỳ diệu,chúng tôi đã vào trong xe và chúng tôi cũng thay quần áo với tốc độ thần tốc và cất chung với hành lí ở phía sau bằng một cách nhanh gọn,chúng tôi khởi hành lúc đấy đoạn đường đó ở dưới một cây cầu và tuyến đường ở đây khá phức tạp nên chỗ này nhìn từ trên cao cũng rất khó quan sát,đoạn đường lúc đấy cũng không có ai và đó là vào buổi chiều là buổi chiều đẹp nhất của cuộc đời tôi,chúng tôi chạy theo tuyến đường phức tạp ấy ra một đoạn đường chạy thẳng ra khỏi khu ấy có vô số tuyến đường như thế và cảnh sát rất khó phát hiện ra,chúng tôi khoảng 1 giờ sau đã chạy ra khỏi New York,chúng tôi đang chạy trên một con đường giữa một khu rừng,trời lúc đấy cũng mờ mờ và tối tối cũng có vài giọt mưa.

"Đã trốn thoát xong tôi nói"

Anh chàng tóc nâu đáp lại

"Hên đấy"

Nhóm chúng tôi cũng chỉ có 5 người,sau đấy tôi tháo mặt nạ ra,tôi là Tim,4 người kia lần lượt là Andy,Berg,Bill và Jorge

"Chúng tôi cười lớn Hahahaaaa"

Berg nói

"Tuy kế hoạch khá đơn giản nhưng chúng ta phải chuẩn bị khá lâu đấy"

Andy là anh chàng tóc nâu trả lời

"Vì nó có quy mô cả một khu nên phải chuẩn bị khá lâu chứ,chúng ta đã cho nổ cả một tòa nhà mà"

Bill nói

"Này"

"Hình như có ai đang đi lại kìa"

Tôi hỏi:

"Ai?"

"Một bóng đen!!"

Cái bóng đen ấy đang bước lại xe chúng tôi.

Bill tính lái đi những động cơ không khởi động cũng như đèn xe đã tắt lúc nào không hay.

Cái bóng đen ấy vẫn tiếp tục đi lại chỗ chúng tôi,đột nhiên có một bóng đen đi lướt qua Bill,Bill có cảm giác là ai đó đi qua nhưng quay ra nhìn thì lại không thấy,những người kia cũng vậy họ cũng tương tự giống Bill kể cả tôi.

Sau đấy toàn bộ kính đều vỡ nhưng đều có hướng vào trong và giống như nó bị đập cực kì mạnh vậy,cái bóng đen ấy vẫn tiếp tục bước về phía chúng tôi.