webnovel

Chương 3 Gặp lại Tư Thành Hiên

Kiếp trước Minh Phượng có một trí nhớ khá tốt, chuyện gì dụng tâm để ý thì sẽ khó quên, kể cả nhìn qua một lượt cũng có thể nhớ như in, vì vậy học hành đối với cô rất đơn giản rất trót lọt, nhiều lần thi cử luôn đứng top 3 trong toàn trường.

Cho nên cô và Hanna cũng có chút nổi tiếng, luôn luôn nằm trong những loại tin bát nháo chạm tay có thể bỏng.

Mức học hành của Hanna cũng không hề kém chút nào, cũng luôn nằm trong top 10 của trường nhưng Hanna nổi bật vì danh hiệu Hoa khôi học đường của mình

Hai tuần trôi qua kể từ khi sinh nhật của Minh Phượng, vết thương của cô cũng đã lành hẳn. Chỉ có đầu thi thoảng đau rất lâu, đã đi bệnh viện kiểm tra nhưng não bộ hoàn toàn bình thường. Cô hoài nghi có phải là di chứng mình trọng sinh hay không.

Minh Phượng dồn hết tâm trí để thi tốt nghiệp và thi đại học, liều mạng để ôn lại sách vở của các năm trung học, mặc dù đã nhiều năm không còn học nhưng trí nhớ của cô vẫn rất tốt. Cô không thể tụt hạng trong kì thi này được, dù sao cũng phải giữ vững thành tích học tập không để thành tích yếu kém đi,vì không có lợi cho các dự định sắp tới của cô.

Sau hôm sinh nhật cô mới nhận được tin nhắn của Tư Thành Hiên, anh nói bản thân đang bận một chút việc, nhắc cô thi thật tốt kì thi đại học sau đó anh có việc qua Hà Thành sẽ cùng các cô đi chúc mừng.

Hôm nay thi xong môn cuối cùng cô có chút hồi hộp đứng bên cổng trường chờ Thành Hiên. Đúng là hồi hộp, người khiến cô cảm thấy áy náy nhiều nhất cũng là Tư Thành Hiên.

Trở về năm cô mười tám tuổi, cô thật lòng chỉ muốn cố gắng giúp đỡ Tư Thành Hiên đạt được những gì mà anh mong muốn.

Cô không biết Tư Thành Hiên hiện tại đối với cô thế nào. Dù sao cô rất nhiều năm cũng không hề nhìn ra thái độ khác lạ của anh với cô.

Xa xa chiếc xe ô tô màu bạc đỗ tại cổng trường, Hanna nhìn thấy sự hoảng hốt trong đáy mắt Minh Phượng, cô thậm chí hoài nghi quan hệ hai người có điều gì đó mờ ám.

Tư Thành Hiên mặc chiếc áo sơ mi màu xám và quần âu cắt gọn gàng, tóc mái dài chẻ lệch qua trán, khuôn mặt đường nét rõ ràng cuốn hút hiện ra dưới ánh nắng.

Vóc người cao 1m87, đôi chân dài tỉ lệ vàng cân đối, hơi liếc nhìn trong đám người anh nhanh chóng nhận ra Minh Phượng, khóe môi hơi nhếch đã làm bao người mê mệt. Ánh nắng chiếu lên người anh sạch sẽ có chút vầng sáng nhẹ nhàng toả ra.

Rất nhiều người không tự chủ được dừng lại liếc nhìn rất lâu. Trai đẹp xe sang luôn là mơ ước của vô số nữ sinh mộng mơ mới lớn.

Minh Phượng lại lần nữa nhìn thấy Tư Thành Hiên. Cô trong lòng kích động dữ dội, một năm ở trong tù bị hành hạ nhục nhã, bị tra tấn hoá điên nhưng cô vẫn mong mỏi anh còn sống có thể đưa cô ra khỏi nơi địa ngục này.

Một năm chờ đợi cô không thấy tin tức của anh, cô thật sự rơi vào bế tắc.

Anh còn sống cô không ngừng nhắc nhở mình từng giây từng phút, đó là chấp niệm, là niềm tin duy nhất để cô có hi vọng thay đổi hoàn cảnh hiện tại.

Những ngày tháng còn lại luôn bị đặt ở trong ranh giới giữa sống và chết, nhiều lần bất tỉnh vì bị mất máu cô cứ ngỡ mình lần này đã chết thật rồi, sau đó lại sống tiếp với thể xác kiệt quệ. Như thế cứ tiếp diễn cho đến khi người cho phe đối lập Thế Gia tìm gặp cô, cô nói hết những gì cô biết, cô muốn Thưởng Mạnh Quân không được sống tốt, cô muốn hắn phải bị trả giá cho tất cả những gì hắn gây ra cho cô.

Nhưng cô đã xem thường người thế gia, cô bị ám sát. Giây phút viên đạn xuyên qua tim, cô đau đớn tuyệt vọng phát hiện mình vẫn bị thế gia nắm trong tay, nhỏ bé như con kiến, chỉ cần duỗi tay thì lập tức chết không có chỗ chôn.

Kí ức kiếp trước như một thước phim tua nhanh, luân phiên ồ ạt kéo đến, cô hai tay nắm chặt, cơn đau trong lòng cũng tê tái vô cùng.

Lúc anh bị tai nạn máy bay bất ngờ, cũng là lúc cô bị Thưởng Mạnh Quân ám toán, bao nhiêu ngày mơ ước trong tù được thấy Tư Thành Hiên cuối cùng cô cũng gặp lại anh nhưng đó là sau khi cô sống lại.

Không biết Tư Thành Hiên kiếp trước có qua được sự cố máy bay đó hay không bởi vì đến lúc ra đi cô vẫn không rõ sống chết của anh

Rất nhiều ngày tháng trong tù bị hành hạ, cô chỉ mơ ước nhìn thấy Tư Thành Hiên tới sau đó nói với anh cô sai rồi ánh mắt của cô thật sự không tốt cô muốn cầu xin anh đưa mình ra khỏi đây.

Tuy cuối cùng đến khi chết không gặp được anh, nhưng ở kiếp này vẫn có thể nhìn thấy anh mạnh khoẻ cô đã rất cảm tạ ông trời thương xót.

Nhìn một thoáng đau thương đảo qua mắt cô, Tư Thành Hiên cũng không biết cô có phải đã biết chuyện gì rồi hay không.

- Chân em...

- Đã hoàn toàn lành lặn.

Cô cùng Hanna vào đã ngồi yên vị trên xe, cô ngồi vị trí lái phụ, ánh mắt đã có chút hòa hoãn lại.

- Hôm nay các em thi thế nào?

Tư Thành Hiên lịch sự hỏi cả hai, người anh quen thật sự chỉ có Minh Phượng nhưng anh lại rất gần gũi hỏi thăm tới cả Hanna.

- Em coi như khá ưng ý, không bõ công ôn tập- Hanna đắc ý nói, cô thật sự cảm thấy người như Tư Thành Hiên mới hợp với Minh Phượng. Cư xử rất đúng mực thậm chí còn rất phong độ.

Tuy nhiên không biết mấy cái Scandal bát nháo của anh không biết là thật hay giả.

- Em vẫn vậy

Minh Phượng không nói ra nhiều cảm xúc của mình lúc này, cô thậm chí đã điều chỉnh tâm trạng rất nhiều lần nhưng vẫn không khỏi thổn thức, mười hai năm cô đuổi theo bóng Thưởng Mạnh Quân, người con trai này vẫn lặng lẽ đứng bên cạnh giúp cô che chắn rất nhiều sóng gió.

Cô thậm chí rất hoài nghi mình não hỏng đến mức nào mà không nhận ra được một tấm chân tình như thế.

Thậm chí muốn ngay lập tức thưởng cho mình một vài cái bạt tai, muốn mắng chửi bản thân cố chấp hết lòng vì một người không hề xứng đáng.

Cuối cùng thì sao?

Một ván bài ngả ra khiến cô không còn đường lui…

….

Nghe một chút kế hoạch của cô về khoản đầu tư cổ phiếu, và tiền ảo Tư Thành Hiên cũng có chút trầm ngâm, anh cũng hoàn toàn không ngờ cô có ánh mắt tốt như vậy.

Anh vẫn tưởng cô vẫn còn chạy theo Thưởng Mạnh Quân không hề quan tâm đến tin tức Thương Trường.

- Rất tốt!

Anh chỉ đơn giản nói hai từ, nhưng Minh Phượng khá hài lòng. Kiếp trước Tư Thành Hiên bùng lên đột ngột sau đó khắp nơi đối đầu với Thưởng Mạnh Quân, nhưng cô vẫn không biết giới hạn và sự lợi hại thật sự của anh đến đâu.

Tuy rằng hai nhà Minh gia và Tư gia chơi thân với nhau, biết nhau từ khi còn bé nhưng quả thật trong số những người chơi cùng thì Tư Thành Hiên là người thần bí nhất.

Thi thoảng hai gia đình tụ họp cô cũng chỉ gặp mặt nói chuyện khách sáo với anh mà thôi, anh mặc dù không thích giao tiếp nhưng cũng không kiệm lời lắm. Nhiều năm như vậy cùng nhau lớn lên, cô cũng coi anh như họ hàng thân quen.

Tư Thành Hiên đưa cả hai người đến quán ăn Thanh Hà nổi tiếng về hải sản, sau đó còn rất hào phóng đặt một phòng bao cỡ lớn.

Minh Phượng chẹp miệng, cô biết anh rất có tiền. Một nửa sản nghiệp Tư gia đều là của anh, giá trị con người của anh cũng không chỉ dừng lại một chút đó.

Không thể chê được sự thiết kế dày công của nhà hàng nổi tiếng bậc nhất Thủ đô, trang trí lộng lẫy xa hoa mà không mất đi quý phái chút nào. Cách bày trí trên bàn ăn xa hoa đến cạn lời, thìa bạc, đũa bạc sao? Lại nhìn đến cách đồ họa trang trí trong phòng toàn là tranh cổ tranh nổi tiếng.

- Chà ! Em được hưởng ké hào quang của nữ chính rồi- Hanna cảm thán không thôi, cô gia đình cũng coi là khá giả, nhưng không phải giàu có như nhà Minh Phượng, gia đình cô cũng không cho phép cô phung phí tiêu tiền như rác.

Hơn nữa cô còn quá trẻ, Hanna ánh mắt hào hứng dò xét khắp nơi.

Nghinh Hậu cũng tới, nhưng mọi người đã chờ tới hai mươi phút vẫn chưa thấy đâu. Minh Phượng sốt ruột đứng dậy đi xuống sảnh để tìm Nghinh Hậu.

Mà lúc này dưới sảnh chính...

Mọi người xúm vào rất đông, bàn tán về cô gái xui xẻo, người đó đúng là Nghinh Hậu. Cô đang tức giận đến mặt mũi đỏ bừng.

Cô tuy khá mạnh mẽ nhưng dù sao cũng còn quá non không thể nào cãi lại một đám người lớn mặt dày, nhiều lí lẽ hơn mình.

- Con nhóc thối tha này! Đền xe cho ông đây, nhìn vết xước kia xem,hôm nay bố mẹ mày không tới đền bù cho ông đây thì ông đây không cho qua đâu, chiếc xe này của ông mua 5 tỉ đấy, một vết xước này mày có biết mất bao nhiêu tiền để sửa không?

Nghinh Hậu không biết bản thân tại sao lại dính vào vận cứt chó như vậy, tùy tiện đi qua đầu xe mà cũng bị bắt đền mấy chục triệu. Đừng nói một triệu, vét sạch cả người cô nhiều nhất chỉ có vài trăm ngàn mà thôi.

Cô cũng không thể để người ta bắt bẻ như vậy, nhưng đã cãi nhau qua lại mấy lần rồi, xung quanh cũng có hai ba người nữa phụ họa mắng chửi cô, với đầu óc linh hoạt như cô sao có thể không nhìn ra bản thân mình bị lừa vào tròng rồi chứ.

- Các ông quá vô lí rồi, đi qua đầu xe mà cũng bị xước được, mắt chó nào của các ông nhìn thấy tôi làm xước xe ông hả, ông có bằng chứng không.

- Con nhóc thối này còn cãi, ba người bọn tao sáu con mắt nhìn thấy mày đi qua xe thì bị xước xe, mày hậu đậu không xin lỗi bồi thường còn già mồm không nhận hả. Hôm nay mày không xuất đủ tiền ra đừng trách ông

Ba người đàn ông chen nhau uy hiếp cô gái nhỏ, xung quanh cũng có rất nhiều người nhưng không ai tiến lên bênh cực cho cô.

- Không đền, các ông vô lí quá rồi đấy, thấy tôi ít tuổi muốn lừa tôi chứ gì.

Nghinh Hậu nghiến răng tức giận không chấp nhận mình bị oan uổng. Mà lúc này một thanh âm quen thuộc vang lên

- Có chuyện gì vậy Hậu?