webnovel

Chương 31: Thử thách mới (8)

-Đừng nói đùa như vậy. Cho dù chúng tôi không biết cậu là ai nhưng cậu chắc chắn không thể nào có thể đưa chúng tôi ra khỏi đây được đâu.

-Các người chỉ cần biết tôi nói được làm được. Các người chỉ cần kí lên bản hợp đồng kia là được. Dù gì khi kí lên tôi bắt buộc phải thực hiện điều đó mà. Các người còn đang e ngại chuyện gì chứ?

-Thôi được.... Bọn tôi kí vậy.....

Ngay lập tức cuộn giấy bắt đầu phát sáng rực rỡ và biến mất trong không gian. Cùng với đó, thông báo một hợp đồng đã được thiết lập xuất hiện trong đầu tôi.

Tôi quay lại nhìn hai con chim kia.

-Lí do tôi nói các người kí hợp đồng là muốn các người tin tưởng tôi vô điều kiện kể từ bây giờ. Mặc dù tôi không chắc điều này có thành công hay không, nhưng tôi chỉ còn phương án này thôi.

Những con Thần thú hỏi lại tôi

-Cậu tính làm thế nào?

-Bây giờ, nếu muốn đưa cả hai người ra ngoài, chúng ta cần có hai thế thân cho các người. Bởi vốn dĩ Thử thách được thiết lập là vì sự mất cân bằng sức mạnh mà.

Hiện tại tôi chỉ mới chắc chắn một điều: Cho dù tên điên đó là Thần, nhưng về cơ bản anh ta vẫn là một Hệ thống, và còn một sự tồn tại còn cao hơn hắn. Sự tồn tại đó đã quản lí các Thử thách. Và nếu như anh ta có khả năng mở các Thử thách thật, thì cũng chỉ có một câu trả lời hợp lí cho tất cả điều này, đó là anh ta biết ĐIỀU KIỆN TẠO RA THỬ THÁCH.

Chắc chắn rồi. Và sau khi nhớ lại toàn bộ kí ức của tôi khi còn ở Voldkagen và lời kể của hai con chim, thì tôi nhận ra một điều rằng: các Thử thách có vẻ thay đổi dựa vào sức mạnh của người tham gia. Và nếu như suy luận của tôi là đúng, thì điều kiện để tạo ra Thử thách chính là phải có một sự đột phá nào đó về sức mạnh, hay nói đúng hơn, là những sinh vật bên ngoài sử dụng sức mạnh quá mức có thể hủy hoại xung quanh.

Và tôi cũng hiểu ra rốt cuộc vì sao anh ta không xuất hiện dưới dạng một vị Thần mà giả trang giống con người, cũng như vì sao tôi và Agnes lại có thể trốn anh ta một cách êm xuôi như vậy. Một phần có thể là do Thánh tích, nhưng có lẽ chủ yếu do anh ta đã tự phong bế sức mạnh của mình ở mức thấp nhất, dưới mức tiêu chuẩn về sự mất cân bằng.

Tôi bắt đầu chia sé suy nghĩ của mình với những con Thú xung quanh. Chúng đều trở nên hoang mang một lúc.

Rồi tiếng thì thầm của Agnes vang lên trên đầu tôi:

<Này, nếu vậy chẳng lẽ hai con Thú này ở đây.....>

-Dĩ nhiên không phải là vì anh ta. Và chúng ta đã biết chắc chắn một điều, hiện tại sức mạnh của anh ta đang bị phong bế.

Đây có lẽ là tin đáng mừng nhất mà chúng tôi nhận được trong buổi tối xui xẻo này.

Tôi bắt đầu cảm thấy hưng phấn hơn. Rốt cuộc thì tôi cũng đã nắm được điểm yếu chí mạng của anh ta!

-Này, chúng ta cần phải chỉnh sửa lại kế hoạch một tí. Lần này không chỉ là chơi xỏ, mà phải bắt anh ta chạy thoát khỏi nơi này.

<Chú mày đang ảo tưởng à?>

Agnes nhìn tôi với vẻ mặt khó tin.

-Sao lại không thể? Chúng ta vất vả lắm mới tìm ra yếu điểm của anh ta cơ mà. Phải lợi dụng triệt để chứ.

-Ngươi tính bắt hắn đẩy sức mạnh của hắn lên sao? Như thế thì chúng ta cũng sẽ gặp bất lợi đó.

-Không, không phải chúng ta.

Tôi nháy mắt hướng nó đến đôi chim cu đang ngồi đằng kia.

Nó nhìn tôi với vẻ mặt cạn lời.

<So với hắn, ngươi thậm chí còn khùng điên hơn đấy>

<Nói thử xem, ngươi tính làm gì với hai con chim kia?>

-Đừng nóng vội. Ta chắc chắn đảm bảo mọi chuyện sẽ diễn ra thành công tốt đẹp.

Lờ đi ánh mắt phức tạp của nó, tôi từ từ tiếp cận đôi vợ chồng và trưng ra một nụ cười tiêu chuẩn.

-Bây giờ hãy thảo luận về cách thoát khỏi đây. Như tôi đã nói lúc nãy, hai người cần thế thân để thoát ra khỏi đây. Vậy nên tôi có thể làm điều đó cho hai người.

-Gì cơ? Cậu có thể sao?

Tôi có cảm giác chúng mừng như thể bắt được vàng.

-Nhưng tôi cần hai người làm điều này trước tiên.

-Việc gì? Nếu là việc chúng tôi có khả năng thì chúng tôi nhất định sẽ cố gắng hết sức.

Thái độ hợp tác tuyệt vời như thế này sao lại trái ngược với vẻ khát máu lúc đầu quá vậy.

Tôi còn nhớ hai người từng có ý định hành hạ tôi đấy.

-Cũng không hẳn là khó. Hai người đã cảm nhận trực tiếp sự ràng buộc từ Thử thách, nên hai người có biết về sức mạnh tiêu chuẩn ở thế giới này không?

Con chim Băng trả lời.

-Tôi nghĩ là tôi có thể, mặc dù không chắc chắn lắm.

-Vậy thì hai người có nhớ được mức độ sức mạnh của mình trước khi bị kéo vào không?

Lần này thì chúng đều khẳng định chắc nịch

-Chuyện này thì dễ, chúng tôi nhớ rõ ràng điều đó.

-Vậy là ổn. Bây giờ tôi cần hai người hạ mức năng lượng của mình xuống bằng với mức độ đó. Và sau đó tiến vào trạng thái ngủ đông.

-Sao?

Chúng nghe có vẻ sốc.

-Tôi không có ý định gì có hại với hai người cả. Tôi chỉ muốn hai người ngủ đông, để rơi vào trạng thái không mộng mị. Lúc đó tôi mới có thể tạo thế thân cho hai người được. Bản thân hai người cũng không muốn bị sao chép toàn bộ suy nghĩ của mình đúng không nào?

-Ừm...Đúng là như thế....

-Các người cứ yên tâm mà ngủ đi, sau khi xong việc tôi sẽ gọi hai người dậy.

Chúng có vẻ lưỡng lự một lúc, nhưng cũng ngoan ngoãn nằm xuống.

Bây giờ mọi chuyện đang đi đúng hướng.

Tiếp theo chính là công việc của tôi.

Ở bên cạnh, con Rồng im lặng chứng kiến tất cả cuối cùng cũng hỏi tôi

<Tại sao ngươi lại bắt họ ngủ đông? Kể cả họ có thức thì họ vẫn biết cách xóa bỏ kí ức của mình mà?>

Đó là sự thật, việc con Rồng cũng là một Thần thú đã cho tôi biết điều đó từ trước.

Tôi lẩm bẩm: "Mê cung"

=Kĩ năng Độc bản [MÊ CUNG] đã được kích hoạt=

=[THÔNG BÁO] Yêu cầu bạn xác nhận đối tượng bạn muốn tạo ra một bản thể khác.=

=[THÔNG BÁO] Xác nhận thành công. Bạn đã tạo ra 3 bản thể khác cho mỗi đối tượng trong trạng thái hiện tại=

Lập tức, 6 luồng sáng xuất hiện giữa không trung và 6 cá thể từ từ xuất hiện.

Hai mắt Agnes như muốn lòi ra.

Nó ngơ mất một lúc, rồi mới quay sang nhìn tôi

<Lẽ nào ngươi... cho bọn họ ngủ đông.... là vì cái này....>

-Đúng rồi đấy. Tôi chỉ nói là tạo bản sao, chứ có nói là tạo bao nhiêu bản đâu.