webnovel

Duy nhất là em

Khương Cửu Sênh là một ngôi sao nhạc Rock đang ở đỉnh cao thành công, một cô gái xinh đẹp, lôi cuốn, tao nhã, thâm trầm và có chút lạnh lùng. Cô gặp Thời Cẩn, một bác sĩ cuồng sạch sẽ, tự nhận là fan cuồng não tàn của Khương Cửu Sênh, gây ấn tượng mạnh với cô bởi bàn tay quá đẹp của anh, bởi cô mắc bệnh cuồng tay mức độ nhẹ. Cuộc gặp gỡ tình cờ của họ trong thang máy chung cư đánh dấu một câu chuyện tình cuồng nhiệt, ẩn chứa trong đó đầy những bí mật về thân thế của hai người, những cuộc đấu tranh của các gia đình tài phiệt, từ đó dẫn đến chuỗi những cuộc trả thù đẫm máu và tàn nhẫn. Nhưng trên tất cả là sự đấu tranh của Khương Cửu Sênh và Thời Cẩn để bảo vệ tình yêu, công lý, chính nghĩa, chống lại những thế lực đen tối, những vụ buôn lậu, ma túy, rửa tiền, đem lại bầu không khí trong sạch trong các phi vụ làm ăn, và một cuộc sống yên bình, ấm áp mà cả hai đều mong muốn. Với sự can trường, mạnh mẽ, thông minh của một cô gái yêu nhạc rock và một tính cách lạnh lùng, tàn nhẫn, sự tài giỏi không gì là không làm được, nhưng luôn muốn hướng thiện vì người mình yêu của người đàn ông si tình đã chứng minh sức mạnh tình yêu sẽ giúp họ vượt qua mọi khó khăn, cùng hoàn thiện nhau để có được hạnh phúc mãn nguyện nhất.

Gu Nan Xi · Urban
Not enough ratings
474 Chs

238:Ký ức ngọt ngào và cay đắng, một giấc mộng xuân

Translator: Nguyetmai Editor: Nguyetmai

Vì cô thích hoa bên ngoài ngôi nhà nên Thời Cẩn mới giữ lại cái cửa sổ này.

Khương Cửu Sênh đứng trước cửa sổ gác xép, nhìn chuông gió treo trên cửa đung đưa theo gió, những ký ức tươi đẹp ùn ùn kéo về.

Có tiếng cười, có nước mắt, là cô và Thời Cẩn lúc còn trẻ.

Năm đó, cô mười sáu, Thời Cẩn vừa mười tám, cô với anh nằm ườn trên cửa sổ của gác xép, ngắm bông hoa ở tầng dưới. Khi đó, đã qua tháng Mười, hoa thu hải đường đã sắp tàn rồi, thế nhưng, cô vẫn rất thích.

Cô dựa vào cửa sổ để ngắm hoa bên ngoài cửa sổ, còn Thời Cẩn dựa vào cửa sổ là để ngắm cô.

"Sênh Sênh."

Cô quay đầu lại: "Dạ".

Anh hơi do dự một chút, mới hỏi: "Em có thích anh không?" Nói xong, vành tai anh ửng đỏ.

Cô gái nhỏ mười sáu tuổi xấu hổ, quay đầu đi, nói lí nhí: "Em nói rồi mà."

Thời Cẩn còn nhỏ mà đã già dặn, luôn nói năng thận trọng. Lúc này, anh lại cười, có hơi lấy lòng, dỗ cô nói: "Nói lại lần nữa đi, anh muốn nghe."

Cô không nói, hơi đỏ mặt.

Locked Chapter

Support your favorite authors and translators in webnovel.com