webnovel

Chương 111: Thêm một người nữa cũng không sao

Kỳ thật đối với Trình Như Phong mà nói, dù sao mỗi lần hai huynh đệ song sinh đều là cùng nhau làm nàng, cũng không có cảm thấy có cái gì, nhưng lựa chọn Bạch Ánh Sơn, lại đột nhiên cảm thấy có chút hổ thẹn.

Nàng đỏ mặt nói: "Không được nói bậy, Ánh Sơn không phải như..."

"Không phải cái gì?" Lý Mộng Tiều cắt ngang lời nói của nàng, "Nàng không thích hắn sao?"

"Đương nhiên không phải. Chỉ là..."

Nàng thật là không thể tưởng tượng ra được, Bạch Ánh Sơn người vẫn luôn chịu truyền thống lễ giáo giáo dục lớn lên, tiếp nhận nàng như vậy thì thôi đi, còn cùng nam nhân khác cùng nhau... chừng mực có phải quá lớn hay không?

"Nói không phải, không được, nhưng phía dưới lại cắn chặt đến như vậy, kỳ thật rõ ràng là rất muốn đi?" Lý Mộng Tiều cúi đầu hôn nàng, "Tiểu Trân Châu của ta... vẫn luôn là thẳng thắn đáng yêu, như thế nào trở nên khẩu thị tâm phi như vậy?"

"Mới không có..." Trình Như Phong nhéo y một cái, cắn chặt răng, "Ngươi rốt cuộc muốn làm hay không?"

Thấy nàng thật sự có chút buồn bực, Lý Mộng Tiều không tiếp tục chọc nàng nữa, đem nàng ôm lên, đi về phía Bạch Ánh Sơn, một mặt nói: "Muốn đánh cuộc với ta hay không?"

Khi y ôm nàng lên, cũng không có đem côn thịt của mình rút ra, khi cử động đi lại ngược lại so với khi ngồi cắm đến càng sâu.

Trình Như Phong thoải mái mà ưm một tiếng, "Đánh cuộc cái gì?"

"Đánh cuộc..." Lý Mộng Tiều đem nửa người trên của nàng đưa đến trong lòng ngực Bạch Ánh Sơn, "Bạch chân nhân hiện giờ rốt cuộc có muốn hay không?"

Điểm này căn bản không cần đánh cuộc.

Giữa háng của Bạch Ánh Sơn sớm đã nổi lên lều trại.

Khi hắn nhìn thấy Trình Như Phong đáp lại câu dẫn của Lý Mộng Tiều, cũng đã cứng lên.

Mà hắn còn chưa có lấy lại tinh thần trong sự ngạc nhiên chấn động về vấn đề của Lý Mộng Tiều, thì Trình Như Phong đã tới trong lòng ngực hắn rồi, còn hỏi hắn có muốn hay không?

Bạch Ánh Sơn vốn không có chờ Trình Như Phong lựa chọn đánh cuộc hay là không đánh cuộc, đã thực tự nhiên mà ôm nàng, hôn lên môi nàng.

Trình Như Phong đột nhiên có một loại cảm giác áy náy chính mình dạy hư người đứng đắn.

Nhưng tại một khắc này, sắc đẹp trước mặt, nàng đã bị Lý Mộng Tiều trêu chọc đến dục hỏa đốt khắp thân thể lại hoàn toàn không có cách nào khống chế, khi Bạch Ánh Sơn hôn, nàng đồng thời đã áp sát lên, thậm chí chủ động tháo đai lưng của hắn ra.

Côn thịt nóng rực của Bạch Ánh Sơn bung ra, cứng rắn đâm ở trên bụng nàng. Lý Mộng Tiều cũng chơi xấu mà thọc vào rút ra vài cái, gián tiếp cọ xát côn thịt Bạch Ánh Sơn, ba người không khỏi đều phát ra rên rỉ khoái ý.

Lý Mộng Tiều hỏi: "Bạch chân nhân muốn đằng trước hay đằng sau?"

Bạch Ánh Sơn cảm thấy chính mình có thể gia nhập vào cuộc dâm loạn này, đại khái đã dùng hết liêm sỉ cả đời, loại lời nói này... nếu chỉ có hai người hắn cùng Trình Như Phong, hắn đại khái cũng không phải không thể nói ra, nhưng ở trước mặt những người khác... Thật sự là không có biện pháp nói ra.

Lý Mộng Tiều thấy mặt Bạch Ánh Sơn đã đỏ lên, cũng không nghĩ muốn đắc tội với hắn, chính mình rút ra khỏi tiểu huyệt Trình Như Phong, lại nâng thân thể của nàng đưa qua cho Bạch Ánh Sơn.

Y vừa mới khai thác qua, lại có thể dịch lẫn nhau bôi trơn, Bạch Ánh Sơn thực thuận lợi liền đi vào, cắm vào đến cùng. Quy đầu nhếch lên chạm đến hoa tâm của Trình Như Phong, mạnh mẽ va chạm.

Trình Như Phong ôm sát hắn, hét lên, "A... đúng, chính là nơi đó... Ánh Sơn ngươi giỏi quá... nữa đi... thích ngươi nhất."

Bạch Ánh Sơn một mặt chuyển động, một mặt liếc mắt tựa như khiêu khích mà nhìn Lý Mộng Tiều một cái.

Lý Mộng Tiều vỗ cái mông vừa trắng lại vừa vểnh lên của Trình Như Phong, ủy khuất nói: "Ai nha, tiểu Trân Châu nàng thật đúng là qua cầu rút ván mà, vậy là đã thích nhất Bạch chân nhân sao? Ta đây làm sao bây giờ?"

Trình Như Phong nằm ở trong lòng ngực Bạch Ánh Sơn rên rỉ, nghiêng qua liếc y một cái, "Ai biểu ngươi... um... trước đó... muốn chơi xấu..."

"Trời đất chứng giám, ta đây không phải là đều vì tiểu Trân Châu nàng sao?" Lý Mộng Tiều một mặt xoa vuốt mông vểnh của nàng, một mặt lại phục người xuống, hôn lên lưng nàng, thấp giọng dụ ngọt, "Nàng xem, ba người hầu hạ nàng, chẳng lẽ không phải càng vui sướng hơn sao?"

Tính ái một nữ nhiều nam, kỳ thật cũng không thể nói bên nào vui sướng hơn, nhưng Trình Như Phong hiện tại đối với thân thể đòi hỏi dục vọng, thật là đã vượt qua lý trí, chỉ tưởng tượng, liền cảm thấy thân thể nhũn ra, trong hoa huyệt một cơn nước lũ nóng bỏng chảy ra, dội lên côn thịt của Bạch Ánh Sơn còn không tính, thậm chí tràn ra ngoài.

"Như Phong ..." Bạch Ánh Sơn chỉ cảm thấy côn thịt vừa bị xuân thủy tưới, ngứa tê chui thẳng vào trong lòng, không khỏi tăng tốc độ lên, mạnh mẽ đâm vào lại rút nhanh ra.

Lý Mộng Tiều duỗi tay tiếp lấy xuân thủy chảy ra, chậm rãi bôi lên cúc huyệt của nàng, một mặt nhẹ nhàng hỏi: "Phía sau... Thần Huy dùng qua chưa?"

Trình Như Phong nhịn không được co rụt một cái.

Bạch Ánh Sơn đã bị xoắn đến kêu rên một tiếng.

"Thoạt nhìn là đã dùng qua, ta đây có thể dùng không?" Lý Mộng Tiều tuy rằng là đang hỏi, nhưng ngón tay dính dâm thủy của Trình Như Phong, len lỏi chui vào cúc huyệt của nàng.

Cúc huyệt của Trình Như Phong theo bản năng co chặt lại, thông đạo so với trước càng nhỏ hơn, chặt chẽ mà khóa ngón tay y lại, hầu như khiến y không thể cử động.

"A, thật chặt." Lý Mộng Tiều cảm nhận được cảm giác từ ngón tay truyền đến, đều cảm thấy hầu như muốn nổ tung, côn thịt trướng đến phát đau, nhưng vẫn là tinh tế tỉ mỉ khai thác.

Trình Như Phong ở trước mặt Bạch Ánh Sơn lộ ra dâm đãng như vậy khiến nàng có chút hổ thẹn, bèn đem mặt chôn ở trong lòng ngực hắn không lộ ra.

Nhưng phản ứng của thân thể nàng lại không dấu diếm được.

Hai nam nhân liếc nhau, Bạch Ánh Sơn chủ động tách chân Trình Như Phong ra, Lý Mộng Tiều ở phía sau đem côn thịt đã cứng lên nhắm ngay cúc huyệt của nàng, thong thả mà kiên định chen vào.

"A a a..." Trình Như Phong hầu như phía trước phía sau đều bị lấp đầy nháy mắt liền đến cao trào. Mềm nhũn nằm ở trên người Bạch Ánh Sơn, mặc cho bọn họ làm.

Mà Bạch Ánh Sơn lúc này quả thực cũng đã thác loạn..

Cùng người khác cùng nhau thao lộng nữ tử mà mình yêu thương, thậm chí chỉ cách một tầng vách thịt mỏng, cảm thụ được sự tồn tại của một côn thịt nóng bỏng cứng rắn khác...

Cảm giác này thật sự phi thường vi diệu, hơn nữa về mặt tâm lý tuy rằng cảm thấy thẹn, rồi lại có một loại khoái cảm đánh vỡ cấm kỵ, khiến cho hắn thậm chí có một loại hưng phấn cuồng loạn, chỉ nghĩ cái gì cũng mặc kệ, hung hăng mà thao chết cái tiểu yêu tinh này trước đã.

Lý Mộng Tiều cũng không quá dễ chịu, mồ hôi cùng hô hấp thô nặng cùng nhau chảy xuống trên lưng bóng loáng của Trình Như Phong.

Tuy rằng mỗi lần y đều biểu hiện vừa ngả ngớn lại vừa tiện, nhưng nói đến cùng, y kỳ thật cũng chỉ có một nữ nhân là Trình Như Phong, đại đa số tư thế cũng đều chỉ là lý luận trên tri thức mà thôi, bao gồm giống như bây giờ, đối với y mà nói cũng là lần đầu tiên.

Y thật không ngờ tới cúc huyệt của nàng cũng thoải mái như vậy, vừa hẹp vừa nhỏ, gắt gao bao chặt lấy y. Hơn nữa phía trước còn có côn thịt của Bạch Ánh Sơn, không gian bị ép đến càng nhỏ, cho dù vẫn không thể nhúc nhích, cũng có thể mang đến khoái cảm vô cùng.

Nhưng bọn họ đương nhiên không có khả năng bất động.

Lý Mộng Tiều cùng Bạch Ánh Sơn không có loại tâm thông ăn ý giống như y cùng với ca ca của y, nhưng nam nhân ở phương diện này, tựa hồ đều có thiên phú kỳ dị nào đó. Không đến vài cái liền tìm thấy tần suất thích hợp, hoặc là ngươi tiến ta ra, hoặc cùng tiến cùng ra.

Trình Như Phong bị bọn họ kẹp ở chính giữa, không chút sức lực chống cự, chỉ cảm thấy hai cây côn thịt trước sau thật giống như hai ngọn lửa nóng bỏng, khiến cho toàn thân thể nàng trên dưới, ngũ tạng lục phủ tất cả đều tựa hồ trứ lửa.

Trong lúc này, cảm thấy hổ thẹn cái gì, xấu hổ cái gì, luân lý cái gì, tất cả đều ném qua một bên, nàng chỉ là rên rỉ , vặn vẹo, bản năng truy đuổi theo khoái cảm của thân thể, thậm chí khi Lý Mộng Ngư đem côn thịt đưa tới bên môi nàng, nàng liền không hề nghĩ ngợi trực tiếp ngậm lấy.

Bạch Ánh Sơn ngẩng đầu nhìn thoáng qua, nhưng chỉ cắn chặt răng, cũng không có nói cái gì.

Hắn đều đã cùng Lý Mộng Tiều cùng nhau thao nàng, lại thêm một người nữa ... cũng không sao cả.