webnovel

Tổ tư vấn một người

15

Ông chủ xoa cằm lúm phún râu mấy ngày chưa cạo, bắt đầu phân tích.

"Đã kết hôn, nhiều tiền, không hay về nhà, rồi ngoại tình, mà lại là người đã qua lại trước khi kết hôn..."

Mấy ngón tay liên tục gập lại, hết bàn tay này chuyển qua bàn tay khác.

"Mấy tháng trước gặp một người, hôm qua lại gặp một người nữa..."

Ông chủ đếm hết hai bàn tay lại xòe tay ra đếm lại thêm lần nữa.

"Chứng tỏ tình nhân là số nhiều!"

Kết luận khiến bàn tay ông chủ giơ hai ngón giữa, dựng thẳng đứng trước mặt cậu.

Ông chủ ngồi thẳng lưng, nghiêm túc hẳn, tay nâng cằm cậu lật trái lật phải đánh giá.

"Mặt mũi sáng sủa, trán rộng mắt sáng thế này sao đâm quàng đường toàn hố bom thế nhóc?"

"Thằng ch...đó có cái gì mà khiến nhóc mày thích mãi không nhả ra thế?"

Tự dưng cậu nghĩ đến vô số lần tua ngược trong đầu, gò má cậu đỏ bừng, da cổ đến vành tai đều biến sang màu tôm chín.

Ánh mắt ông chủ ngỡ ngàng rồi chỉ tay vào mặt cậu cười nhạo.

Bàn tay trái khum lại thành chữ O, ngón giữa tay phải chọc xuyên qua giữa chữ O ngay trước mặt cậu, gằn từng chữ.

"Giỏi, kiểu, này, đúng, không?"

Cậu gục mặt xuống bàn, câm nín.

"Chẳng trách tình nhân theo cấp số cộng..."

Ông chủ xoa đầu an ủi cậu, túm tóc như nhổ cỏ kéo cậu ngẩng đầu lên hỏi:

"Thế giờ còn thích nữa hay không?"

Môi cậu mấp máy không biết nói sao nữa…

"Nghĩ cho kĩ đi rồi trả lời, anh đây còn nên biết tư vấn hay đập cậu một trận cho tỉnh táo."

"Nếu không thì nhóc mày nên đi đầu thai làm gấu trúc đi, mắt thâm xì như này còn được đưa vào sách đỏ, thành quốc bảo còn được người người khen đáng yêu, leo cả lên hotsearch đấy!"

Cậu bật cười, nước mắt tự dưng lăn xuống khóe mi, gật đầu.

Ông chủ vỗ mạnh lên cái trán của cậu, bất lực mắng một câu.

"Đồ ngu ngốc!"

Nửa năm sau khi kết hôn, năm tháng sau ngày xin được số điện thoại, lần đầu tiên cậu nhắn một tin nhắn gửi đến số điện thoại người đàn ông đó với một nội dung cực kì thông thường.

"Hôm nay ngài về nhà ăn cơm tối không?"

Nhắn tin lúc mười hai giờ rưỡi trưa, cậu thấp thỏ cầm điện thoại chờ đến bốn giờ chiều, tin nhắn hồi âm.

"Tôi về nhà."

Ông chủ ngó vào điện thoại cậu rồi ồ lên một tiếng, nghĩ nghĩ rồi bảo.

"Mệt quá thì mai cứ nghỉ ở nhà, không cần xin phép anh đâu nhé!"

Cậu nghĩ thầm, có lẽ cách của ông chủ phân tích cho cậu thật sự sẽ có tác dụng với người đàn ông đó nhỉ?

"Qua lời nhóc kể thì anh nghĩ mày nên thay đổi bản thân trước đi, chứ đừng nghĩ thay đổi thằng ch...chồng mình!"

Cậu biết ông chủ muốn chửi chồng cậu ngang với con gâu gâu lắm rồi đấy!

"Nhóc mày ngoan ngoãn, mày vâng lời, mày im lặng chịu đựng hết chẳng làm mọi chuyện khá hơn đâu. Thái độ thằng ch…chồng nhóc sẽ không có gì thay đổi, thậm chí còn phớt lờ nhóc mày luôn."

"Nên là anh khuyên nhóc mày, từ giờ làm ngược lại hết toàn bộ những thứ nhóc mày nghĩ có thể làm đi, từng chút một thu hút sự chú ý của thằng chồng nhóc."

"Anh không biết chồng mày nghĩ gì, nhưng anh khẳng định, nhóc mày có vị trí đặc thù hơn so với tình nhân đó..."

"Nhóc đã từng thử suy nghĩ rằng, chồng nhóc lớn tuổi như thế, vợ đầu đã mất mười mấy năm, con trai còn hơn tuổi nhóc thì nuôi dưỡng ở nước ngoài, tình nhân rất nhiều, lấy ai cùng vớt cả một rổ lợi ích, tiêu chuẩn chắc chắn cao hơn nhóc mấy tầng, vậy tại sao lại chọn thằng nhóc mới lớn làm vợ chính thức?"

"Ngoại trừ cái lý do nhóc giấu kín kia anh không bàn tới, cuộc sống bây giờ của nhóc thực sự là cuộc sống của một phu nhân phú quý đấy!"

"Nếu không có một chút tình cảm nào dành cho nhóc mà hắn ta làm vậy, thì anh thật sự không hiểu được não chồng nhóc chứa phỉ thúy hay là thủy tinh đây?"

"Tích cực làm phiền cuộc sống của chồng nhóc đi, để cho hắn biết sự tồn tại của nhóc mày, rồi để lại dấu vết dần dần trong quỹ thời gian lẫn sinh hoạt vốn có của hắn, anh không tin là mày sẽ trắng tay đâu, nếu mày thức sự quyết tâm đòi hỏi."

"Vì chỗ đứng của nhóc khác biệt, nhóc có thể làm rất nhiều chuyện mà nhóc chưa từng nghĩ đến thôi... Vốn dĩ chồng nhóc sẵn sàng bảo hộ rồi mà nhóc mày lại không nhận ra thôi!"